NẮNG SÂN TRƯỜNG
Bài thơ này ra đời trong những ngày giãn cách đầu tiên của đợt dịch Covid-19 năm 2020. Lúc này, mình vô cùng nhớ trường, nhớ lớp, nhớ học sinh và mong chờ những ngày tháng đó mau chấm dứt để lại được đến trường cùng bọn trẻ.
Nắng sân trường
Có một ngày nắng tháng ba rực rỡ
Đường đến trường vẫn tràn bóng cây xanh
Nghe thật rõ những âm thanh thường nhật
Chợt bồi hồi lắng đọng những tâm tư...
Sân trường vắng tiếng trẻ thơ cười nói
Lớp học buồn, những hàng ghế lặng im
Quả bóng tròn nằm ngây ngốc đợi trông
Khung thành bỏ ngỏ, những trận cầu dang dở.
Ngấn nắng vẫn len lỏi từng khung cửa.
Rọi bảng đen vắng lời giảng thầy cô
Bậc thềm dài ghi dấu bước chân thơ
Nay lặng lẽ nép mình ngân khe khẽ:
“Mong ngày mới ngập tràn âm thanh cũ
Tiếng trẻ nói cười, ríu rít hồn nhiên
Tiếng bóng dồn theo những nhịp chân vui
Lời giảng thầy cô hòa theo cùng điệu nhạc.”
Mong lắm, mong lắm…mong một ngày không xa thôi!
WELLSPRING – Năm học thế kỉ
Hà Koala - 20/03/2020
(Ảnh: Pinterest)