KỲ NGHỈ HÈ CỦA CON

Sài Gòn mấy hôm nay nắng nóng lắm. Cái nắng khiến con người ta dễ dàng nổi nóng và cáu gắt. Ấy vậy mà chỉ cần một cơn mưa thật to đã có thể làm xoa dịu đi tất cả. Đây cũng là thời điểm tất cả các học sinh trên toàn thế giới mong chờ nhất trong năm – NGHỈ HÈ. Hai tiếng này nó mới quyền lực làm sao! Hà nói thế vì kỳ nghỉ hè đối với trẻ con là điều chúng mong đợi nhất, nôn nóng nhất. Ngược lại với sự háo hức của chúng đó chính là tâm trạng của cha mẹ chúng. “Ối giồi ôi, chúng ở nhà tận 3 tháng à?”, “Ối giồi ôi, tôi phải làm thế nào đây, chúng mới ở nhà có 1 tuần là đã muốn điên rồi?” …

Vì Hà là giáo viên nên khi học sinh nghỉ hè thì Hà cũng được nghỉ ngơi hai tuần trước khi khóa hè bắt đầu. Dạo con lớn của Hà được 4-5 tuổi, khi con bắt đầu có những hiểu biết cơ bản về cuộc sống quanh con thì Hà thích hai tuần này lắm và đến giờ con được 12 tuổi, Hà vẫn thích. Vì đó là hai tuần Hà được toàn thời gian bên con, chơi với con và làm những điều mà hai mẹ con thích. Đó là khoảng thời gian đầy ắp những kỉ niệm đẹp của hai mẹ con Hà.

 

Hà vẫn nhớ lúc con 5 tuổi, hai mẹ con đi ăn bánh tráng nướng dưới trời mưa. Tiếng mưa rơi tí tách hòa lẫn với tiếng than nướng nổ lép bép, tiếng mỡ rơi xuống than kêu xèo xèo trong ánh mắt tò mò của con. Lần đó, con đi ăn về và bị đau bụng rồi ói, mệt lả đi. Thế mà khi tỉnh dậy, con vẫn nói con rất vui vì được đi chơi với mẹ.

 

Đó là năm con 7 tuổi, khi hai mẹ con đi bộ buổi trưa và chơi trò đạp bóng nhau. Bóng mẹ bao phủ lên bóng con, bóng con nhỏ nhắn nằm gọn trong vòng tay của bóng mẹ, tiếng con cười giòn tan khi nhảy được vào cái bóng của mẹ. Thật hạnh phúc làm sao!

 

Kết thúc hai tuần nghỉ ngơi, Hà quay lại trường để bắt đầu khóa hè thì con Hà cũng đến trường để học hè. Vì hai mẹ con Hà cùng dạy và học một trường nên điều đó rất thuận tiện cho hai mẹ con. Con Hà rất thích đi học, thích đến trường để được gặp các bạn. Khóa hè cũng không thiên về học thuật nhiều mà chủ yếu là các hoạt động ngoại khóa và rèn kĩ năng nên cũng thu hút con. Tuy vậy khi con kết thúc Tiểu học chuẩn bị vào cấp hai, con Hà không học hè. Vậy con sẽ làm gì trong thời gian ở nhà này?

1.Lập kế hoạch cùng con:

Hà cùng con thảo luận, cho con tự đưa ra một thời gian biểu phù hợp với con. Vì Hà không có nhà nên con cần phải có một kế hoạch rõ ràng để con có thể theo đó mà thực hiện. Đó là một thời gian biểu cũng phải đảm bảo những tiêu chí: học – làm – ăn – chơi – ngủ. Con thích làm việc nào trước cũng được, chỉ cần là con hoàn thành đầy đủ. Bởi vì đây là ngày hè nên Hà cũng không quan trọng lắm việc con hoàn thành chính xác mà chỉ cần con biết cách lên kế hoạch, biết những việc mình cần phải làm trong ngày và sắp xếp làm thế nào để có thể hoàn thành chúng.


Vậy có khi nào con không làm theo kế hoạch không? CÓ. Đó là những ngày con thức khuya, dẫn đến hôm sau ngủ dậy muộn, kéo theo những việc sau đó cũng bị chậm tiến độ và dồn sang những ngày sau. Hà cũng có khó chịu chứ nhưng Hà phải chấp nhận vì dù sao con cũng hoàn thành được những việc cơ bản. Mà con Hà ấy, đáng yêu lắm! Con sau vài ngày thấy có sự bất ổn đó, con đã tự biết điều chỉnh lại, con chủ động đi ngủ sớm hơn, tự cài báo thức hôm sau dậy đúng giờ để ăn uống điều độ hơn. Đó chính là điều Hà đánh giá sự phát triển của con: kĩ năng tự nhận thức. Khi con nhận ra được điều đó, Hà đã ngay lập tức khen ngợi con. Hà cũng nói với con rằng: “Không phải đứa trẻ nào cũng có thể làm được việc này, thế mà con làm được, tức là con rất giỏi, mẹ vui lắm.” Không những vậy, do con đã thói quen tự học nên cứ đến tầm 8h tối là con lại vào bàn học. Con ngồi vẽ, viết truyện, đọc sách hoặc chat với bạn. Hà luôn khen con về việc này.

2. Cách thức liên lạc với con:

Trước khi đi làm, thường Hà sẽ để lại cho con một tờ giấy note. Nội dung thường là chúc con một ngày vui vẻ, yêu con, rồi vẽ mấy cái icon nhí nhố vào. Hà không viết những câu giao việc hay dặn dò vì con đã có thời gian biểu, cứ thế mà làm theo. Hà nghĩ, việc cứ nhắc như thế sẽ làm bản thân con cũng cảm thấy khó chịu và không có tính tự giác. Hà cũng lập cho con tài khoản messenger kids từ tài khoản facebook của Hà và hai mẹ con sẽ trao đổi qua đó. Hà và con quy ước thời gian sẽ nhắn tin cho nhau. Hà cho con tự chọn thời gian để nhắn cho mẹ. Con nói sẽ nhắn cho mẹ lúc con ăn xong, lúc học xong hoặc mỗi khi con nhớ mẹ. Hà vui lắm mỗi khi nhận được tin nhắn của con. Hà cũng thông báo cho con những giờ Hà có tiết dạy trên trường để nếu con nhắn Hà chưa trả lời ngay thì con cũng đừng chờ. Mà có khi Hà bận lắm, cũng không nhớ để nhắn cho con nữa. Con thì cứ đúng giờ là lại nhắn nên Hà rất yên tâm. Những hôm ấy, Hà đều khen và cám ơn con vì đã luôn thực hiện đúng quy ước của hai mẹ con.

3. Thú vui chơi, giải trí của con:

Con Hà rất thích vẽ từ khi còn nhỏ. Hà cùng con tìm hiểu một vài lớp học vẽ online: vẽ tranh chân dung, tranh phong cảnh, vẽ màu nước, sketchnote… và con chọn học sketchnote. Việc học này, Hà cũng để con quyết định vì đây là thời gian hè, Hà muốn con được thoải mái và được làm những việc đúng sở thích của con. Vì như thế, nó mới có thể giúp con duy trì được lâu hơn khi không có mẹ bên cạnh. Và do đó là sở thích nên con học như chơi mà lại học rất hiệu quả. Hà còn nhớ hôm làm bài tốt nghiệp, đề bài yêu cầu “Hãy sketchnote lại 5 việc mà em muốn làm trước năm 15 tuổi.”. Từ một ý tưởng mà con đã phác thảo thành nhiều bản vẽ khác nhau, cuối cùng chọn ra được 3 bản ưng ý và nộp cho giáo viên. Kết quả con được chọn là một trong 3 học viên xuất sắc được giảm học phí cho khóa học nâng cao tiếp theo.


Những thời gian không có mẹ ở nhà, con cũng sẽ xem phim, nghe nhạc, lướt Tik tok… Khi xem phim có gì hay, con thường kể cho Hà nghe. Những lời thoại hay, con thường viết lại vào sổ tay. Có dạo, con xem phim Nữ luật sư kỳ lạ của Hàn Quốc. Trong phim, nữ chính rất thích cá voi. Thế là, con tìm hiểu đủ thứ về cá voi, từ tìm bằng tiếng Việt đến tìm qua tiếng Anh, xem các phim tài liệu về cá voi và rồi kể lại cho Hà nghe. Vậy là, Hà cũng có thêm hiểu biết về cá voi. Con thường nghe nhạc Hàn và Anh, con thấy bài hát nào hay thì viết lời vào sổ hoặc khi lướt Tik tok, con học được điều gì mới thì cũng ghi chú lại vào sổ để khoe với mẹ.


Ngoài ra, hai mẹ con Hà còn có chung một sở thích đó là đi bảo tàng lịch sử nên đến hè, hai mẹ con sẽ đi nhiều hơn. Những năm trước, sáng dậy, hai mẹ con đi ăn sáng, rồi thong thả đến bảo tàng. Hai mẹ con vừa xem, vừa thảo luận, vừa search google những gì hai mẹ con chưa hiểu rõ về sự kiện lịch sử nào đó được tái hiện ở bảo tàng. Nói chung là rất thú vị. Mới hôm nay, hai mẹ con Hà và bà ngoại quay lại bảo tàng ở bên trong Thảo Cầm Viên vì đó là nơi con muốn đến lần nữa. Ở lần quay trở lại này, con đã có những nhận định khác so với lần tham quan trước về sự kiện lịch sử. Khi xem, con bắt đầu chú ý đọc thêm các dòng chữ tiếng Anh bên dưới và kiểu phấn khích khi phát hiện ra một cách dùng từ mới trong tiếng Anh. Lớn là thế nhưng khi đến những chỗ có yếu tố tâm linh là con lại nắm chặt tay, ép sát vào người mẹ, thì thào. Trước khi đi, con dự định sẽ chụp thật nhiều ảnh để làm kỉ niệm nhưng đến nơi thì nội quy không cho phép quay phim hay chụp ảnh gì cả, chỉ chụp được những cảnh phía bên ngoài bảo tàng mà thôi. Trước mỗi bức tranh, mỗi hiện vật làm con cảm thấy bị ấn tượng, con reo lên: “Ồ thì ra bên ngoài nó là như vậy hả mẹ? Hồi giờ con chỉ thấy trong sách hoặc trên internet thôi. Con muốn chụp quá nhưng mà thôi.” Con phải thật kiềm chế để không lấy điện thoại ra chụp trong khi có một số khách tham quan khác lại đang vi phạm nội quy mà không bị ai nhắc nhở. Hà tự cảm thấy khâm phục con gái mình vì con đã biết hành xử thật văn minh nơi công cộng và thể hiện con là một người trung thực. Một chiếc con gái thật là đáng yêu!


Gia đình, họ hàng của Hà đều sống ở thành phố nên nghỉ hè, con cũng không về quê như một số bạn của con. Hà nhớ khi mình còn nhỏ, hè nào Hà cũng chỉ quanh quẩn ở nhà vì bố mẹ phải đi làm. Vì thế, khi có con, Hà cố gắng để con có một mùa hè thật ý nghĩa. Nếu có điều kiện được đi du lịch nơi này, nơi nọ để tận mắt chứng kiến thế giới quanh con thì thật là tuyệt. Nhưng nếu không có đủ điều kiện thì việc dành cho con thời gian chất lượng cũng quan trọng không kém. Chỉ có thể là những buổi sáng chở con vào công viên, nắm tay con dạo một vòng, vừa đi vừa đếm số bước chân, chơi bập bênh, chơi xích đu, nhìn nhau cười, không phải vội vã, hối hả về đi làm hay về lo cơm nước…, như vậy là đầy đủ với tuổi thơ của một đứa trẻ rồi.

 

Quê hương của con bây giờ không phải là chùm khế ngọt, là con diều biếc thả trên đồng nữa. Quê hương của con bây giờ là thời đại công nghệ phát triển nhanh chóng mặt, là cuộc sống của những trò chơi hiện đại. Cha mẹ không thể nào bắt con phải hình dung ra được cuộc sống ngày xưa của mình và cho rằng nếu con được sống trong tuổi thơ như của cha mẹ thì mới được gọi là tuổi thơ trọn vẹn. Mỗi thời đại khác nhau sẽ có những thú vui giải trí khác nhau nhưng giá trị gia đình, sự kết nối giữa cha mẹ và con cái là những điều bền vững mà Hà luôn hướng đến và giữ gìn.

 

Hãy cho con được trọn vẹn tuổi thơ

Được đong đầy tình cha, nghĩa mẹ

Được sống trong khoảng trời xanh đầy màu sắc

Thấy cầu vồng lấp lánh mỗi cơn mưa.

Để mai này, con vững bước lớn khôn

Ẩn sâu trong con là một trái tim ấm áp

Hành trang con là những chuỗi ngày tươi đẹp

Chắp cho con đôi cánh của đại bàng. 



Hà Koala - 07/06/2023

(Ảnh: Pinterest)